Cả 904L và 316L đều là thép không gỉ. Điểm khác biệt chính nằm ở hàm lượng crôm của chúng: 904L chứa lượng crôm cao hơn đáng kể, điều này làm tăng khả năng hình thành lớp màng bảo vệ chống ăn mòn trên bề mặt. Mặc dù cả hai loại đều có độ bền chống mài mòn đủ cho sử dụng hàng ngày, nhưng 904L có khả năng chống ăn mòn vượt trội hơn. Trong khi cả hai loại đều có thể chống chịu được các tác nhân thông thường như mồ hôi và độ ẩm, những người thường xuyên tham gia các hoạt động dưới biển hay lặn biển sẽ được hưởng lợi từ khả năng bảo vệ nâng cao của 904L. Ngoài ra, độ tinh khiết cao hơn của 904L cho phép đánh bóng sáng đẹp hơn. Tuy nhiên, những lợi thế này đi kèm với chi phí cao hơn do 904L khó gia công hơn và chi phí sản xuất lớn hơn. Mặc dù cải thiện khả năng chống ăn mòn và dễ đánh bóng lại là những yếu tố chính thúc đẩy việc sử dụng 904L, Rolex đã đi đầu trong việc ứng dụng loại vật liệu này vào đồng hồ từ năm 1985, sau đó áp dụng rộng rãi cho toàn bộ dòng sản phẩm của mình. Chính điều này đã giúp 904L nhận được biệt danh trong ngành là "Thép Rolex" (hoặc "Oystersteel" như cách gọi của Rolex)